Liệu bạn có dám là người đầu tiên?

Có những gia đình sống mấy đời trong một cái xóm, cắm rễ như cây lúa – ngóc đầu dậy là bị… cắt.
Không phải họ không có não, mà là họ xài não để nhớ chuyện hàng xóm hơn là để nghĩ chuyện mai sau.

Họ dạy con giữ đất, giữ nhà, giữ… nỗi sợ.
Giữ cho kỹ đến mức sợ cả gió thổi bên kia xã.
Đứa trẻ lớn lên trong sự bảo bọc, như cây bonsai – đẹp thì đẹp mà chẳng đi đến đâu.

nguoi-dau-tien-vuot-qua-gia-dinh
Người đầu tiên vượt qua được gia đình

Tôi có quen một ông anh. Con út. Đích tôn.
Nghe tới chữ “đích tôn” là ai cũng ngưỡng mộ, tưởng đâu sắp được xem một bản sao của Tào Tháo.
Nhưng không. Ảnh giống Tào Tháo ở mỗi khoản… nghi ngờ thiên hạ.
Chuyện gì cũng không tin – trừ đề, đá gà, và… lời mời nhậu.

Vợ ảnh thì hiền như con cá bống trong tô canh dưa.
Ngày cúng, vợ thắp nhang cầu cho chồng “hết ham chơi, hết thích độ”,
ảnh thì ngồi sau lưng đọc số đề như đọc thần chú, mong thần tài rước về luôn con xe SH.

Gia đình có bà chị bên nước ngoài – dạng “có đi, có về, có mang quà”.
Chị đi chơi, dẫn cả nhà theo như đàn vịt đi xem hội.
Chồng chị thì dân làm ăn, mỗi lần về Việt Nam là có bài nói chuyện:
“Tụi bây phải lo làm ăn, chứ ở không là chết đói nghe chưa!”
Nguyên dàn trong xóm gật như máy quạt hư công tắc.
Chỉ riêng ông đích tôn, lắc.
Ổng bảo: “Sống sao cho vui, chết có mang theo được gì đâu mà lo!”

Nghe xong, tôi muốn tặng ông đó một chiếc quan tài bằng… niềm tin.

Bởi cái khổ nhất của một dòng tộc không phải là nghèo.
Mà là có một đứa như vậy, mà ai cũng ngậm miệng.
Mỗi lần có ai nhắc tới chuyện làm ăn, chuyện tương lai,
ảnh lại cười khẩy:
“Thời buổi này mà lo xa, lo chi cho mệt…”
Rồi tiếp tục lo coi gà nào vô đá hôm nay.

Bạn à, đừng như ông đích tôn đó.
Nếu bạn đang đọc những dòng này, có khi bạn là hy vọng cuối cùng của dòng họ mình.
Người đầu tiên… chịu suy nghĩ.
Người đầu tiên… biết đau khi thấy gia đình cứ sống quẩn quanh.
Người đầu tiên… dám xách balo rời khỏi cái xóm mà ai cũng kêu “ở riết quen rồi”.

Bởi nếu bạn không dám đi, thì con cháu bạn cũng sẽ như ông anh kia –
Ngồi đếm đề, đốt tiền, đốt cả tương lai bằng tiếng gáy của con gà trống nào đó ngoài bãi đất trống.

Bài viết trên được admin ihuu.vn sưu tầm và viết lại

Viết một bình luận